Dâng lên đây giọt lệ thầm, Mẹ ơi! Này ngọn khói trầm (là trầm) hương bay.
Đời con chẳng lúc nào khuây, khi vui thoáng chốc buồn dầy thiên thu.
Chút tình riêng gợn (áng) mây mù, thả trôi theo sóng phù du đoạn trường.
Nước nào rửa sạch thân con bợn nhơ từ những ngọn nguồn đắng cay.
Con về, Mẹ nhé! Đêm nay. Ngoài kia trăng đã lên đầy mái hiên.
Quê xa bằn bặt đôi miền. Tấc lòng gửi lá mưa quên nhọc nhằn.
Mẹ ơi! Lòng Mẹ khoan nhân. Chở che dìu dắt đỡ đần sớm khuya.
Nửa mai người cùng chia lìa. Ai lên quán dốc ai về đồng xuôi.
Sông kia bên lở bên bồi, mà sao cây quế cây hồi vẫn xanh.
Lạy Nữ Vương, Mẹ Đồng Trinh cho con ôm lấy phận mình đớn đau.
Như xưa trong phút nhiệm mầu, Mẹ vì thương con cúi đầu "Xin Vâng".
Như xưa trong phút nhiệm mầu, Mẹ vì thương con cúi đầu "Xin Vâng".
****
Kinh Lạy Nữ Vương (Dùng ngoài Phụng vụ)

Đăng nhận xét
Đăng nhận xét